Monday, November 10, 2014

[Oneshot] Birthday Wishes


Original title: Birthday Wishes
Vietnamese title: Điều ước sinh nhật
Author: Wen
Genre: Friendship/Romance
Translated by: Nhoc Sin
Source: wen

Minami rất ưa thích những ngày thường nằm nhà lười biếng.

Không có gì quý giá hơn bằng lâu lâu được nghỉ một ngày trong mớ lịch trình hỗn độn kia, nằm trên ghế sofa ở nhà, lướt qua những trang tạp chí thời trang và lâu lâu khều Nyaachan vài cái. Chiếc điện thoại nằm yên ắng ở góc ghế sofa trong lúc những tia nắng ấm áp trườn qua màn cửa còn Minami rúc tay dưới gối, cái gối xấu xí mà đám người trong team (chủ yếu là ý kiến của Haruna và Miichan, cô biết lắm) mua tặng cô làm quà sinh nhật hai năm trước. Xấu xí là vậy nhưng rất dễ chịu, cô nhớ đó là lý do mà họ đưa ra khi nhét cái gối vào tay cô.




"Minami ~~~~" giọng nói than vãn cắt ngang giấc ngủ của Minami làm cô làu bàu lên tiếng. Cô sẽ không để bất cứ thứ gì, hay bất cứ ai, phá rối ngày nghỉ thứ Tư lười nhác vô-cùng-cần-thiết này, nhất là sau cả mấy tháng tất bật chuẩn bị một loạt concerts không có lấy một phút nghỉ ngơi mà cô đã trải qua. Không, ngay cả cô nàng Ace mà cô đã yêu thầm bấy lâu cũng không được! Minami tự nhủ cô sẽ không nhích người ra khỏi chiếc ghế sofa nửa bước rồi rúc mặt sâu hơn vào con Chopper mà cô nàng Ace đó đã tặng cô ba năm trước làm quà Giáng Sinh.

… 

"Tớ biết Minami sẽ không bao giờ bỏ mặc tớ đâu," Acchan thở dài, ôm lấy tay Minami khi cả hai tản bộ trên con đường Omotesando trong cặp nón cùng mặt nạ cải trang. Xin lỗi phải nói chớ nhưng khó khăn quái gì mà không nhận ra bộ đôi ngớ ngẩn này khi mà Acchan cứ cách vài phút là hét lên tên Minami, vài khắc lại kéo mặt nạ xuống để thảy vài miếng đồ ăn vặt vào miệng rồi sau đó giục luôn cái mặt nạ vào thùng rác gần đó để nhét vào miệng cả đống takoyaki nóng hổi.

Minami đảo mắt khệ nệ vác một đống túi giấy cỡ bự lên vai trong lúc giằng co với cô bạn dính chặt còn hơn keo con voi kia cùng mớ đồ mua sắm của cô ấy. "Cậu có chắc là bây giờ chúng ta sẽ về nhà ăn tối không?" Minami hỏi, săm soi bịch bánh takoyakis gần cạn sạch.

"Seo lẹ khôn?" (sao lại không)

"Đừng có vừa ngốn vừa nói!"

"Tệ seo? (Tại sao)

"Gớm ghiếc chứ sao."


"Tớo khung có gúom ghéic" (tớ không có gớm ghiếc)

"Cậu đang chữ được chữ mất kìa."

"Ccó đâuuuu" (có đâu)


"Im đi Acchan. Takyoki của cậu rớt đầy lên áo tớ kìa."

"Khônggg cóu à!" (không có à)


"Sao mà cậu còn ăn nổi khi đã ngốn hết một đống quà vặt thế kia?"

"Cậu áem chỉ tớo mâep hảe? (cậu ám chỉ tớ mập hả)


Một phút im lặng diễn ra trước khi Minami lắp bắp bào chữa, "Tớ nào có nói thế, nữ hoàng của tớ." Cái liếc mắt sắc lạnh một giây trước dù trong miệng còn ngốn đầy thức ăn đã đủ khiến Minami ngậm miệng lại và lủi thủi dẫn đường đến khu ăn uống yêu thích của cả hai ở góc đường gần đó.

Acchan bật cười nhìn vào cái hành động bối rối kia còn Minami lại cảm thấy hai khóe môi cô đang co giựt lên. 



"Nè Minami," Acchan lầm bầm, rúc đầu vào cổ cô gái thấp bé hơn kia trong lúc cả hai dính chặt nhau trên chiếc sofa tại nhà Minami.  Minami nhìn sang cô nàng lim dim kế bên và ngân nga trả lời. "Gần tới sinh nhật của tớ rồi..." Cô tiếp tục, kéo dài từng chữ.

Minami nuốt nước bọt. Cả tháng trôi qua nhanh quá, ngày nào ngày nấy cô đều bận rộn tất bật đến nỗi quên đi sinh nhật của cô bạn thân! "Và..." Cô tiếp lời, cảm giác ra cô nàng kia đang khẽ xoay người qua vòng tay ôm lấy lưng cô. 

"Và tớ có một điều ước."

"Đợi đến sáng chúc mừng rồi hãy ước."

"Tớ muốn ước bây giờ cơ."

"Điều ước thì không nên nói ra. "

"Tớ có thể nói ra hai điều, điều còn lại giữ làm bí mật!"

Minami cười rồi gật đầu. "Sao cũng được, nữ hoàng của tớ. Cậu nói sao thì sao."

Mắt Acchan sáng lên, "Cậu nói thật hả?"

"Nói thật cái gì?"

"Tớ nói sao cũng được...thật không?

"Hở?"


"Điều ước của tớ đơn giản lắm."

"Hửm...."

"Tớ ước chúng ta không phải là bạn."


Phải mất một lúc lâu Minami mới lĩnh hội hết ý nghĩa của câu nói ấy; cô run rẩy ngồi dậy đối diện với cô nàng kia. "Cậu vừa nói gì?"

"Tớ ước chúng ta không phải là bạn."

"Tại sao?"

"Vì tớ mong chúng ta còn hơn cả bạn bè."

"Cậu ước chúng ta...SAO CƠ?"

"Điều ước sinh nhật phải thành hiện thực!" Cô nàng sinh nhật cắn môi dưới rồi nhìn vào cô bạn thân sắp-sửa-không-còn-là-bạn-thân-nữa-sau-màn-thổ-lộ-bộc-phát-của-cô. 
Điều cuối cùng mà Acchan muốn là bị tách rời khỏi Minami, là hai đứa không còn là bạn nữa, nhưng cô sẽ thử lần cuối. Nếu còn phải chôn vùi tình cảm của mình thêm một năm nữa, Acchan rất sợ.

Sợ rằng người bạn thân nhất của cô, tình yêu của đời cô, sẽ thuộc về người khác chứ không phải của cô...



Nụ hôn đầu tiêu của hai người, theo Minami nhớ được, có mùi vị rất giống hương champagne mà Acchan yêu thích, và rất giống cái cảm giác ngọt ngào cả hai cùng nhau chia sẻ từ năm 14 tuổi.

Đúng vậy, nguyện ước sinh nhật sẽ trở thành hiện thực; điêu ước thứ ba của Acchan chính là đêm đó phải nằm trên Minami =))


6 comments:

  1. Toẹt vời O(≧▽≦)O Ngọt ngào quá........
    Nhưng còn điều ước thứ hai :v thím ơi *khều khều*

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tác giả hổng nó nói điều ước thì hai là cái gì hết nên tui cũng bí luôn rồi thím =)), thím k nhắc tui cũng ko để ý :)).

      Delete
    2. Theo mình đoán nếu theo mạch của fic thì điều thứ 2 là 'phải có được nụ hôn vào ngày sinh nhật' xDDDDD

      Delete
    3. @Team TL: tui cũng đoán vậy :3

      Delete
  2. dịch ko hiểu gì hết á :v, dịch lại đi :v

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thím Tai ko có vô đây phá đám nghe chưa =))

      Delete