Sunday, September 21, 2014

[Oneshot] Of Katsudon

Original title: Of Katsudon
Author: calyrica
Genre: Fluffy/Playful
Pairing: Atsumina
Translator: Nhoc Sin

Source: calyrica


Đưa tay kéo một cái tô bự chảng ra khỏi lò nướng, Atsuko cười toe rồi đặt nó lên bàn bếp. 

Minami vẫn chưa về nhà sau một ngày dài đằng đẵng làm cái công việc tổng quản lý, nhưng Atsuko biết cô người yêu bé nhỏ của mình sẽ về nhanh thôi. Đã gần tám giờ tối, và nhất là buổi trình diễn chiều nay là của team K nữa, Minami nhất định đã bị staff đá ra khỏi nhà hát nửa tiếng trước kèm theo vài câu trấn an nào là mấy nàng kia sẽ ổn thôi, và hỡi ôi, cô đã đến nhà hát từ lúc bảy giờ sáng, đến lúc phải về rồii!




Điều này hiển nhiên sẽ khiến Minami bực bội không ít vì dù gì cô cũng là boss của họ cơ mà, nhưng cô ấy vẫn sẽ thu dọn đồ đạc rồi đi đến trạm ga tàu điện ngầm gần nhất để về nhà. Và thường sau đó là Atsuko sẽ nhận được một mẩu tin nhắn bực bội kể lể rằng thì là teams mới cần cô ấy giúp đỡ.

Tối nay không cần nhắn tin gì cả, vì Atsuko đã ghé qua căn hộ của Minami cốt ý gây ngạc nhiên cho người yêu khi về đến nhà. Vì muốn khiến tâm trạng cô gái bé nhỏ kia vui hơn sau một ngày căng thẳng, cô bạn gái yêu dấu đã chuẩn bị sẵn một bữa ăn Katsudon thịnh soạn.  

Việc món ăn yêu thích của Minami là Katsudon - cơm thịt sườn cốt lết chiên - không còn là bí mật gì to tát. Mỗi lần phỏng vấn mà liên quan đến đồ ăn là y như rằng cô ấy sẽ huyên thuyên đến khi nào tắt đài thì thôi. Khi ra ngoài ăn với các thành viên khác, staff, hay chỉ là giao du móc nối quan hệ với người trong ngành giải trí thì cô ấy cũng một mực dẫn người ta đến tiệm bán Katsudon và còn ăn hơn gấp đôi phần của mình nữa. 


Và hiển nhiên được dịp thì phải tận tình thỏa mãn chứ. Ai nấy đều biết nếu muốn lấy lòng Minami thì cách dễ nhất là mua Katsudon cho cô ấy ăn. Ngay cả Hotto Motto cũng nhân dịp kiếm tiền bằng cách mời cô ấy đóng quảng cáo khen Katsudon của họ và còn tặng cô ấy một vé ăn Katsudon miễn phí cả năm, ăn bao nhiêu tùy thích. Cả tuần đó cô ấy cứ cười khúc khích hớn hở ra mặt ngay cả vào mấy chuyện vui vẻ không đâu.


Có một câu ngạn ngữ nổi tiếng của người Mỹ nói rằng: "Đường đi vào trái tim của một người đàn ông chính là thông qua bao tử." Đổi lại từ "người đàn ông" thành "Minami" hoàn toàn chính xác.

Nhưng còn một lý do khác khiến Atsuko đặc biệt chuẩn bị món ăn yêu thích cho người yêu. Ai coi phim cảnh sát đều biết nếu tên tội phạm không chịu hợp tác điều tra khi bị hỏi cung, cảnh sát sẽ đặt một tô katsudon trước mặt chúng. Hành động này khiến hình tượng cảnh sát trông thân thiện hơn trong mắt họ và khiến tên nghi phạm cung khai nhiều tin tức hơn mà trong tình trạng khác sẽ không chịu khai. 

Hiển nhiên Atsuko không phải cảnh sát, và Minami cũng không bao giờ dám mơ đến việc phạm tội, nhưng Atsuko lại thích chọc ghẹo cô gái nhỏ bé này nhiều như Minami thích ăn món katsudon quý báu của cô ấy vậy. Nói cách khác: Rất nhiều. Ngoài ra cô ấy đã nghe được một chút tin đồn từ một người bạn - cái người đó đã cung cấp một mớ đạn dược tuyệt hảo để cô chọc ghẹo cô người yêu một tí ấy mà.

Ngay lúc Atsuko vừa sắp đặt đâu đó xong xuôi, cửa căn hộ mở ra và câu chào mệt mỏi "Tadaima!" của Minami vang vọng khắp hành lang.

"Okaeri~!" Atsuko hớn hở đáp trả từ phía nhà bếp.

Đầu Minami quay ngoắt về hướng giọng nói phát ra, không ngờ rằng có thêm một người ở nhà đợi cô ngoài chú mèo con. Tuy mười mươi nhận ra được giọng nói của người yêu, nhưng bấy nhiêu ngạc nhiên cũng đủ khiến cô quên bẵng mình đã đưa chìa khóa dự phòng cho cô gái kia từ đời nào rồi.


"Ồ! Cậu nên nói trước với tớ là ghé qua đây chứ! Tớ sẽ về nhà sớm hơn mở cửa cho cậu...Mà, dù sao cậu cũng vào rồi..." Minami vừa dông dài vừa tung giày ra và trượt chân vào đôi dép đang đợi sẵn.

"Nè, chìa khóa để làm gì hả," Atsuko lên tiếng nhắc nhở cô gái chậm tiêu kia khiến cô nàng cuối đầu bẽn lẽn. "Hơn nữa, cả hai chúng ta đều biết cậu sẽ không rời khỏi nhà hát sớm hơn chút nào đâu."

Minami cười khổ đáp lễ vì không lên tiếng phản bác được câu nào. Cô quyết định bỏ qua, vốn dĩ đang đói vì chưa ăn gì trong suốt gần tám tiếng, vả lại trong tủ lạnh vẫn còn đồ ăn to-go thừa mua từ đêm hôm trước -

Nhưng trên đường đến cửa tủ lạnh cô bị chặn lại bằng một mùi thơm quen thuộc đang lan vào không khí. Cô quay sang nhìn cô bạn gái cười một cái rõ tươi. "Cậu làm Katsudon cho tớ hả?"

Sự vui sướng trên mặt Minami giống như vi khuẩn truyền nhiễm vậy, và khi Atsuko gật đầu xác nhận Katsudon đúng là do cô làm, cô gái bé nhỏ kia đập mạnh hai tay vào nhau, mắt sáng lấp lánh. Cảnh tượng này khiến Atsuko quên mất mục đích ban đầu của mình và cô đáp lại sự đáng yêu con nít đó bằng cách giang tay ôm chặt lấy cô gái quá khích kia, không cưỡng lại được mong muốn mùi mẫn với cô ấy một chút trước khi tiến vào màn chơi chính. 

Khi buông Minami ra, Atsuko cuối xuống hôn nhẹ lên đôi môi đang cười của cô ấy. Cả hai nhe răng cười và Minami không hề có chút nghi ngờ nào về việc Atsuko sắp sửa vui chơi hành hạ cô trong suốt buổi tối còn lại. 

Như Atsuko đã dự tính từ trước.

"Rồi ngày hôm nay thế nào?" Atsuko hỏi vô cùng ngọt ngào. 

"Mọi người đều làm việc chăm chỉ," Minami hãnh diện trả lời rồi ngồi xuống bàn đơi món ăn đang nằm trên kệ bếp. Vì Atsuko đang đứng cản đường nên cô biết mình phải đợi đến khi cô gái kia quyết định bữa ăn đã sẵn sàng để được đem lên.

"Tối nay là show của Team K hả?" Atsuko hỏi.

"Chính xác," Minami gật đầu.

Atsuko để ý cô gái bé nhỏ kia đang cựa quậy không yên nên đã chầm chậm lấy ra một cái tô nhỏ hơn từ bộ giá và múc đầy cơm vào đó từ nồi cơm điện trên quầy bếp rồi hỏi, "Yuko thích nghi với việc làm captain chưa?"

"Chị ấy lo cho Haruna hơi bị nhiều," Minami thành thật trả lời. "Ý tớ là, tớ biết chị ấy lo cho Haruna lắm, nhưng cũng nên lo cho team của mình hơn là một người nào đó bên team B."

Atsuko xoay lưng về phía Minami, miệng nở một nụ cười tinh nghịch. Đây chính là phần đạn dược cô đã thu được, còn cô người yêu ngây thơ kia lại tự chui đầu vào rọ! Cầm lấy tô cơm nhỏ trên tay cô nói, "Mà, Haruna đã ở team A từ ngày đầu rồi. Dĩ nhiên Yuko phải lo lắng thôi."

"Nhưng đó đâu phải việc của chị ấy," Minami nhấn mạnh. "Cứ để cho Umechan hay là tớ giải quyết cũng được."

"Thế bộ đó là việc của cậu à?" Atsuko hỏi.

"Mà, ờ thì không phải, nhưng dù sao tớ không lo một chút cũng không được mà," Minami thừa nhận. Tô cơm được đặt trước mặt, cô lật đật cầm đũa bắt đầu xơi. "Itadakima---"

"Gần đây cậu hơi dính chặt vào chị ấy đấy," Atsuko chau mày, chồm người tới trước tựa vào chiếc bàn nhỏ Minami đang ngồi. Câu ngắt lời đột ngột và ánh mắt công kích của cô gái trẻ hơn khiến Minami đông cứng, không dám đụng tới thức ăn trước mặt dù chỉ một miếng.

"Tớ-tớ đâu có..."Minami yếu ớt lên tiếng.


Atsuko nhếch mép ngọt ngào nhắc nhở, "Đồ ăn sắp nguội rồi kìa. Để tớ đem Katsudon bỏ vào trong tô khác cho cậu, lo mà bắt đầu xơi đi."

Đề tài bị thay đổi nhanh chóng khiến cô gái nhỏ bé kia bối rối, nhưng nét mặt rõ đã thư giãn ra, cô tự gắp vài miếng cơm bỏ vào miệng trong lúc bạn gái cô đặt một đống lát Katsudon vào một cái tô khác. Tới lúc tô thức ăn yêu thích được đặt lên bàn cô đã hoàn toàn mất cảnh giác. Mắt lại tỏa sáng lấp lánh, cô giơ đũa chồm tới mấy miếng thịt heo chiên hoàn hảo kia, nhưng 


"Rồi cái vụ về Haruna này là thế nào?" Atsuko hỏi, kéo tô Katsudon ra khỏi cô bạn gái đang đói meo kia vài centimet rồi cười vào biểu hiện bối rối trên mặt cô ấy khi đôi đũa trên tay đụng vào mặt bàn thay vì miếng thịt mà cô ấy đang mong chờ nãy giờ.


"Hả? Chị ấy thì sao?" Minami ngây ngốc hỏi.

Atsuko lại đẩy cái tô ra chỗ khác khi thấy đôi đũa của Minami hướng về phía đó. Sau khi đôi đũa lại chọc xuống bàn thay vì trúng vào mục tiêu nằm trong tô, cô quyết định trả lời, "Tớ vừa nghe được vài điều thú vị. Chẳng hạn như Yuko đã nói trên radio chị ấy sẽ chia sẻ Haruna với cậu." 

"Ồ, chuyện đó à?" Minami hỏi, yếu ớt cười. Cô đành bỏ cuộc không cố với lấy món katsudon quý giá nữa và đặt đôi đũa lên bàn. "Ai nấy suốt ngày đều  Haruna này Haruna nọ, nên tớ quyết định hùa theo ấy mà, cậu biết đấy? Sao tớ biết chị Yuko lại chịu chia sẻ chớ? Tên sóc đó vừa có tính chiếm hữu vừa dê xòm...Tớ không nghĩ là chị ấy lại chịu cơ đấy."

Atsuko vẫn chưa hoàn toàn bị thuyết phục. "Katsudon của cậu sắp nguội kìa Minami, vậy mà tớ lại bỏ công đi làm cho cậu ăn...Haizz, cậu đúng là yêu Haruna hơn tớ.."

"Không phải!" Minami thốt lên, đột ngột đứng dậy.

"Chị ấy là người vợ lý tưởng của cậu, và bây giờ thì cậu lại theo đuổi chị ấy để biến giả thành thật." Atsuko vừa cuối đầu vừa nói, tiếng nấc (giả bộ) nghẹn lại. "Không cần giấu tớ nữa. Tớ hiểu rồi!!!"

"Không!Không!Không!" Minami kiên trì nhấn mạnh. Cô vô tình đạp đổ chiếc ghế trong lúc vội vã chạy quá phía bàn bên kia đứng trước mặt cô bạn gái vẫn đang tựa lên bàn (giả vờ) khóc. Cô xoay người cô gái kia lại đến khi hai người đối diện nhau và đập mạnh lòng bàn tay lên bàn hai bên cô gái đang (giả vờ) run rẩy, kẹp chặt Atsuko giữa chiếc bàn và thân người cô. "Cậu sai rồi!"

"Tớ sai à?" Atsuko sụt sùi.

Minami gật đầu, hy vọng màn đối thoại điên khùng này mau chóng được giải quyết để cô còn ăn Katsudon nữa.


"À, vậy chắc tớ sai thật," Atsuko giả bộ thừa nhận. Mấy giọt nước mắt giả tạo lập tức ngừng rơi trên má khi góc môi cô cong lên thành một nụ cười thay thế cho cái chau mày ban nãy, và đôi mắt dường như sáng lên cấp tốc. Sự thay đổi cảm xúc nhanh đến chóng mặt đó khiến Minami nhận ra mình vừa bị xỏ mũi vào trò đùa do cô người yêu đạo diễn. Atsuko tuyên bố một câu khiến màn vỡ lẽ ấy càng tồi tệ hơn , "Vì không có lý do nào khác khiến cậu "đè" tớ ra thế này trừ phi muốn chứng tỏ tình yêu của mình cả!"

Nhờ câu ấy mà Minami nhận ra cái tư thế đang chiếm hữu của mình sao mà khơi gợi quá, cô lập tức nhảy ra sau, đập mạnh vào cạnh bàn đau đớn. Má cô ngượng ngùng đỏ lên nhăn nhó, nhưng thay vì đứng đó chù ụ, bao tử cô bắt đầu kêu gào phản đối nên cô đã dựng đứng chiếc ghế và ngồi lại lên đó, giơ tay với lấy thức ăn trước khi Atsuko kịp giật nó lại để trêu chọc cô nữa.

Trò chơi gần như đã xong nên Atsuko cũng không có ý định kéo dài thêm. Thay vào đó cô di chuyển qua ngồi đối diện người yêu, quan sát tốc độ tiêu thụ thức ăn điên cuồng của cô ấy. Thật dễ thương như con nít, y như tình yêu của cô ấy giành cho món ăn trước mặt vậy.

Một lát sau, Minami ngước lên. "Cậu không ăn miếng nào à?"

Atsuko lắc đầu. "Trước khi qua đây tớ ăn rồi. Hơn nữa ngồi ngắm cậu ngốn chúng xuống cũng đủ khiến tớ vui rồi." 

Mặc dù giọng điệu của cô người yêu vừa có phần đùa cợt vừa có phần thán phục, Minami vẫn quyết định ăn chậm lại. Sự thay đổi rõ ràng này khiến Atsuko bật cười êm ái khi nhìn vào cô người yêu lại đang ngượng ngùng cố kiềm chế bản thân.


"Tớ chọc cậu thôi." cô tiếp tục. "Nhất là về những gì tớ nói hồi nãy. Tớ thấy rõ được cậu yêu tớ thế nào, nên chẳng lo lắng gì đâu. Nhưng điều đó không có nghĩa là tớ không cảm thấy có chút ghen tỵ."

Minami trả lời cùng một biểu cảm khó đoán trên mặt, "Thật khó khăn khi không có cậu trong AKB. Tớ vẫn đang tập làm quen với việc khi quay lại nhìn không thấy cậu kế bên. Và làm như chưa đủ khổ sao mà bây giờ original team A bị tan rã cả đám. Miichan và Tomochin thì chuyển team đã lâu, nhưng ngay sau khi cậu tốt nghiệp Haruna lại bị thuyên chuyển sang team B. Tớ sẽ quen dần thôi nhưng không dễ chút nào." 

Phát biểu xong Minami cho rằng điều cô vừa nói rất ngầu nên cần phải được thưởng. Cô lại chạy vòng qua phía bàn bên kia đến khi đứng cạnh Atsuko. Cô cười rạng rỡ vào cô gái nãy giờ đang ngồi bây giờ đã đứng lên để chuẩn bị ôm hôn nhau nồng nàn kết thúc màn đối thoại. 

Tuy nhiên, Minami lại tiến tới cái tô trống nằm ngay chỗ cô ngồi nãy giờ và quay qua thành bếp phía sau Atsuko để múc thêm. Cô nhét đầy thịt trong tô rồi nhảy lại vào ghế ăn tiếp, hoàn toàn bỏ qua ánh mắt khó tin của Atsuko.

"Ngon quá!" Minami thốt lên. "Nói thiệt chứ, cậu nên làm tớ ngạc nhiên thường xuyên hơn đấy!"

Nghe câu nói đó, Atsuko quyết định là Minami chưa hoàn toàn thắng được sự tự do từ trò chơi của cô nên đã chồm qua bàn đẩy tô đồ ăn ra khỏi tầm với chiếc đũa của cô gái kia. Đôi mắt cô lấp lánh khi lại mở miệng mào đầu.

"Cậu yêu katsudon hơn tớ, vậy tại sao tớ phải làm cho cậu ăn nhỉ?"

4 comments:

  1. =]]] đau bụng chết mất thôy... cái nhà này =]] khi Cải chủ động trông men lỳ wá O(≧▽≦)O
    Cà thỳ S khỏi phải nói :)))) Một khung cảnh gia đình đầm ấm mà mọi shipper mong muốn ヽ(*⌒∇⌒*)ノ
    Đọc fic này của thím làm tui cứ cười mãi k thôi =]]
    Chỉ có câu này tui k hiểu cho lắm [Có một câu ngạn ngữ nổi tiếng của người Mỹ nói rằng: "Đường đi vào trái tim của một người đàn ông chính là thông qua bao tử." Đổi lại từ "người đàn ông" thành "Minami" hoàn toàn không chính xác chút nào]

    ReplyDelete
    Replies
    1. “The way to a man’s heart is through his stomach.” Replacing “a man’s” with “Minami’s” would be entirely inaccurate. câu đó là vầy nè thím. Bạn ấy ghi là inaccurate, tui dịch theo đó nhưng ko biết bạn ấy có type lộn accurate thành inaccurate ko nữa.

      Delete
    2. accurate có vẻ có lý hơn :3

      Delete
    3. Chắc tui đổi lại là accurate quá

      Delete